5. Chân rõ ràng không mỏi, nhưng tâm rã rời, cử chạy theo đeo đuổi miết trên những giàn phơi. Hụt...
5. Chân rõ ràng không mỏi, nhưng tâm rã rời, cử chạy theo đeo đuổi miết trên những giàn phơi. Hụt hơi, chơi với. Có lần về nhà kêu mà Tết này làm những món này này, những món mà mình nhìn thấy mang theo trên suốt chặng đường từ nhà ngoại về. Mả cười, người ta cổ đâu có nghĩa là mình phải có. Mình đại hơn cả tuổi mười ba, không hiểu câu đỏ mấy, nên vẫn muốn mà bày thật nhiều thử trên giàn phơi nhà mình, chở không phải còm nhom chút dưa kiệu, dưa hành, chút chuỗi khô,... Nên Chạp sau mình vẫn nhắc, mà lại nói ta đâu cần phải cỏ cải mà người ta có. Cũng may qua mỗi Chạp mỗi mùa phơi mình mỗi lớn, bài học của người của ta mà không nhắc nữa, mình bỗng bâng quơ nhớ. Nhận ra trên giàn cũng phơi những thân phận người. Ngỏ qua khoảng sân đã rợp những cây mồng gà, vạn thọ biết ai ăn Tết lớn ai chịu đìu hiu, như ngỏ qua cải sào phơi quần áo biết nhà ai đông, nhà ai đơn chiếc, ai khả giả, ai nghèo. Nắng gió khiển mọi niềm vui, nỗi buồn bày ra như một cuộc diễu hành, không che giấu khách qua đường. Căn chòi của bà già chèo đò haychở mình qua sông trống mãi, cho đến ngày cuối Chạp bỗng trên đồng củi cỏ phơi vài tàu lá chuối, biết tối nay trên sân nhỏ bà sẽ ngồi canh nồi bánh tét đến giao thừa. Mình bỗng nghe nhẹ nhõm khi nhìn theo bỏng nhỏ đưa chiếc đò về bên kia sông. Chật vật mấy, cuối Chạp cũng có cải đem phơi, đem nhuộm nắng, cũng có bụi bông vạn thọ, và bông trang, bông lồng đèn nở rực rỡ trên rào...(Nguyễn Ngọc Tư, Mùa phơi sân trước)
- 1. Điển vào bảng sau những điểm giống và khác nhau của tản văn và tuỳ bútTản vănGiống...
- 2. Khi đọc một văn bản tuỳ bút hoặc tản văn, em cần chú ý những gì về cách đọc.
- 3. Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi.MỘT THỨC QUẢ CỦA LÚA NON: CỐMThạch LamChân trời sáng tan....
- 4. Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:BUỔI SÁNG MÙA XUÂN SƯƠNG CHƯA TANTôi đã từng nghĩ rằng,...
Kỷ niệm từ những hoạt động hàng ngày như phơi giàn cũng giúp người ta nhớ đến những điều quan trọng và tình cảm gia đình.
Những món truyền thống và việc phơi những thứ trên giàn đồ cũng là cách để nhận biết và ghi nhớ về thân phận và nền văn hoá của mỗi gia đình.
Việc phơi giàn đồ cho thấy sự khao khát giữ gìn và truyền thống văn hóa qua các thế hệ.
Người kể chuyện trong đoạn văn cảm thấy mình cần phải làm những món truyền thống để nuôi dưỡng kỷ niệm và giữ gìn truyền thống gia đình.