Câu 2: Lời thoại của nhân vật trong các đoạn trích dưới đây có những đặc điểm nào của ngôn ngữ...

Câu hỏi:

Câu 2: Lời thoại của nhân vật trong các đoạn trích dưới đây có những đặc điểm nào của ngôn ngữ nói?

a.- Tươm rồi đấy, anh - Cô gái nói trong bóng tối.

- Cảm ơn nhé, Nhật Giang!

Cô gái trở lại với nỗi ngạc nhiên:

- Ô Kìa. Ừ nhỉ, sao anh biết tên em?

Tôi cười, không đáp.

- À, em biết rồi. Anh toạ độ chứ gì mà. Các ảnh bộ đội chuyên thế. Cứ gọi: Lan, Hằng, Liên, Oanh thể nào cũng trúng, chứ gì?

- Nhưng Giang, lại Nhật Giang nữa, chắc không có hai người tên như thế đâu, đoán mò sao được.

(Bảo Ninh, Giang)

b. Bỗng thằng Cò kêu “oái” một tiếng, hai tay sờ trán lia lịa.

- Có ong sắt, tía ơi! Nó đánh con một vết đây nè!

Tôi nhanh trí ngược hướng gió chạy ra xa để tránh bầy ong, và nhân thể bứt vội vàng một nắm cỏ tranh và sậy khô đưa lại cho tía nuôi tôi:

- Tía ơi, đốt nó đi, tía!

Tía nuôi tôi mìm cười, khoát khoát tay:

- Đừng! Không nên giết ong, son à! Để tía đuổi nó cách khác...

(Đoàn Giỏi, Đất rừng phương Nam)

Câu trả lời:
Người trả lời: GV. Đỗ Hồng Ngọc
Câu trả lời cho câu hỏi trên có thể bổ sung như sau:
- Đặc điểm của ngôn ngữ nói trong các đoạn trích trên là sự phong phú về ngữ điệu, từ ngữ tự do ngôn luận và đa dạng. Người nói sử dụng các cấu trúc câu phức, thể hiện cảm xúc và tâm trạng của mình thông qua ngữ điệu và từ ngữ. Ví dụ, trong đoạn thứ nhất, cô gái trở lại với nỗi ngạc nhiên khi người kia biết tên cô, thể hiện qua việc sử dụng câu hỏi ngạc nhiên "Ừ nhỉ, sao anh biết tên em?" Đồng thời, từ ngữ như "tươm" cũng là ví dụ cho sự phong phú và mang tính địa phương của ngôn ngữ nói. Trong khi đó, đoạn thứ hai cũng thể hiện sự linh hoạt và đa dạng của từ ngữ khi thể hiện tâm trạng vui mừng hay hoảng sợ như "ông sắt", "oái", "đốt nó đi". Đây là những cách sử dụng ngôn ngữ nói phổ biến trong cuộc sống hàng ngày, giúp bộc lộ cảm xúc và tâm trạng của người nói một cách tự nhiên và chân thực.
Bình luận (0)
Nhấn vào đây để đánh giá
Thông tin người gửi
0.13300 sec| 2239.414 kb