3. Trong đoạn trích Thúy Kiều báo ân, báo oán , cảnh Thùy Kiều ( nhờ sự giúp đỡ của Từ Hải ) khi...

Câu hỏi:

3. Trong đoạn trích Thúy Kiều báo ân, báo oán , cảnh Thùy Kiều ( nhờ sự giúp đỡ của Từ Hải ) khi gặp lại và báo ân với Thúc Sinh có đoạn :

“ Cho gươm mời đến Thúc lang

Mặt như chàm đổ mình dường dẽ run

Nàng rằng: “Nghĩa nặng nghìn non,

Lâm Tri người cũ chàng còn nhớ không?

Sâm Thương chẳng vẹn chữ tòng,

""Tại ai há dám phụ lòng cố nhân?”

Từ "người cũ" và "cố nhân" trong đoạn thơ trên có đồng nghĩa không ? Chúng có thể hoán đổi vị trí cho nhau được không ? Vì sao ?

Câu trả lời:
Người trả lời: GV. Đỗ Hồng Long
Để trả lời cho câu hỏi trên, bạn có thể làm như sau:

Cách làm 1:
1. Đầu tiên, xác định ý nghĩa của cụm từ "người cũ" và "cố nhân" trong bài thơ.
2. Tìm hiểu về ngữ cảnh lịch sử và văn hóa của thời kỳ mà bài thơ Thúy Kiều được sáng tác.
3. So sánh vai trò và địa vị của "người cũ" và "cố nhân" trong xã hội lúc đó để giải thích tại sao chúng không thể hoán đổi vị trí cho nhau.

Cách làm 2:
1. Phân tích sâu hơn về cách sử dụng ngôn ngữ và từ ngữ trong bài thơ để hiểu rõ hơn ý nghĩa của cụm từ "người cũ" và "cố nhân".
2. Nghiên cứu về các khái niệm về truyền thống và đạo đức trong xã hội Việt Nam thời kỳ đó để làm rõ lý do tại sao chúng không thể hoán đổi vị trí cho nhau.
3. Sử dụng các ví dụ và bằng chứng từ bài thơ để minh họa cho câu trả lời của bạn.

Câu trả lời chi tiết và đầy đủ hơn:
"Người cũ" và "cố nhân" trong đoạn thơ không chỉ đồng nghĩa với nhau mà còn phản ánh sự tôn trọng đối với người đã từng có mối quan hệ thân thiết trong quá khứ. Tuy nhiên, chúng không thể hoán đổi vị trí cho nhau vì trong xã hội phong kiến thời kỳ đó, có sự phân biệt rõ ràng giữa người có địa vị và người không có địa vị. "Người cũ" thường biểu thị người có địa vị cao và được tôn trọng nhiều hơn trong khi "cố nhân" thường là người phục tài hoặc không có địa vị xã hội. Do đó, việc hoán đổi vị trí giữa họ sẽ là vi phạm văn hóa và truyền thống xã hội lúc bấy giờ.
Câu hỏi liên quan:
Bình luận (1)

tinh dangthi

{
"1. "Người cũ" và "cố nhân" trong đoạn thơ trên có đồng nghĩa về mặt ngữ nghĩa là người đã từng quan hệ với Thúc Sinh trong quá khứ.
2. Tuy nhiên, "cố nhân" mang ý nghĩa sâu sắc hơn, chỉ sự tôn trọng và lòng hiếu khách của Thúc Sinh đối với người đó, trong khi "người cũ" chỉ đơn giản là người quen biết.
3. Do đó, nếu hoán đổi vị trí của "người cũ" và "cố nhân" trong đoạn thơ, ngữ nghĩa và cảm xúc mà Thúc Sinh muốn truyền đạt có thể bị thay đổi hoặc mất đi.
4. Việc sử dụng từ ngữ "cố nhân" thể hiện sự khiêm tốn và tôn trọng của Thúc Sinh đối với người đó, trong khi "người cũ" có thể gây hiểu lầm hoặc thất vọng về mối quan hệ giữa họ.
5. Vì vậy, không thể hoán đổi vị trí của "người cũ" và "cố nhân" trong đoạn thơ một cách linh hoạt mà vẫn giữ được cảm xúc và ngữ nghĩa ban đầu của tác giả."
}

Trả lời.
Nhấn vào đây để đánh giá
Thông tin người gửi
0.09061 sec| 2170.68 kb