Bài tập 6. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến...

Câu hỏi:

Bài tập 6. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: 

Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào. Mỗi lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó:

Ha ha, bừa cào kìa! Mày cho tao mượn về chải chỉ đi!

Từ đó, tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều. Chúng còn chỉ vào mặt tôi nói: “Đó là vì mày không chịu đánh răng, Những người đánh răng, răng mòn đều

Một hôm, bố tôi hỏi:

 - Sao dạo này bố không thấy con cười?

Tôi nói:

- Tại sao con phải cười hả bố?

– Đơn giản thôi. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ. Khuôn mặt đẹp nhất - là nụ cười.

– Nhưng khi con cười sẽ rất xấu xí.

– Tại sao vậy? Bố ngạc nhiên. Ai nói với con?

- Không ai cả, nhưng con biết nó rất xấu, xấu lắm bố ơi!

– Bố thấy nó đẹp. Bố nói nhỏ con nghe nhé! Nụ cười của con đẹp nhất! - Nhưng làm sao đẹp được khi nó có cái răng khểnh?

- Ái chà! Bố bật cười. Thì ra là vậy. Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Đáng lí con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kì lạ. Có người có một cái mũi kì lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình.

Tôi biết một điều bí mật về cô giáo: cô có cái mũi hồng hơn những người khác. Và tôi đã nói điều đó cho cô hay. Cô ngạc nhiên lắm.

- Thật không? Cô trợn mắt.- Em nói thật! Mũi cô rất hồng. Em còn phát hiện một điều nữa, khi trợn mắt, mắt cô thật to. Những người có con mắt nhỏ không làm được như vậy đâu. Bố em nói đó là một điều bí mật. Cô đừng nói cho ai biết nhé. Khi cô nói điều bí mật ra, cô sẽ quên cái mũi cô ngay.

- Vậy à! Em có nhiều điều bí mật không?

- Dạ có. Nhưng em sẽ không kể cho cô nghe đâu. Em sợ em sẽ quên nó. Không sao đâu. Khi em kể điều bí mật cho một người biết giữ bí mật thì bí

mật vẫn còn. Khi gặp cô, em sẽ nhớ là có hai người cùng giữ chung một bí mật.

(Nguyễn Ngọc Thuần, Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2014, tr. 18 – 20)

1. Câu chuyện trong đoạn trích được kể bằng lời của người kể chuyện ngôi thứ mấy?

2. Tại sao nhân vật “tôi” rất đau khổ và không dám cười nữa?

3. Người bố đã giải thích cho nhân vật “tôi” như thế nào về nụ cười của em và nhiều điều bí mật ở những người xung quanh mình?

4. Nhân vật “tôi” đã nói với cô giáo điều bí mật gì?

5. Hãy nêu cảm nhận của em về nhân vật người bố trong đoạn trích. 6. Nêu một bài học em rút ra được từ đoạn trích.

7. Tìm số từ trong các câu sau và giải thích ý nghĩa của chúng: a. Tôi có một cái răng khểnh. ubm

b. Khi gặp cô, em sẽ nhớ là có hai người cùng giữ chung một bí mật.

8. Tìm các phó từ bổ nghĩa cho danh từ trong những câu sau và cho biết mỗi phó từ bổ sung ý nghĩa gì:

a. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều.

b. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng.

9. Tìm các phó từ bổ nghĩa cho động từ, tính từ trong những câu sau và cho biết mỗi phó từ bổ sung ý nghĩa gì:

a. Từ đó, tôi không dám cười nữa.

b. Tôi rất đau khổ.

c. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ.

d. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy.

Câu trả lời:
Người trả lời: GV. Đỗ Đăng Dung
1. Để trả lời câu hỏi này, trước hết ta cần đọc lại đoạn trích để xác định ngôi kể chuyện. Sau đó, chúng ta sẽ biết câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất, tức là ngôi của nhân vật chính trong câu chuyện.

2. Nhân vật "tôi" rất đau khổ và không dám cười nữa vì khi đến trường, các bạn trêu chọc về chiếc răng khểnh của "tôi", gọi đó là cái răng bừa cào. Mỗi lần "tôi" cười, họ luôn chỉ vào chiếc răng đó, làm "tôi" cảm thấy rất xấu hổ và đau khổ.

3. Người bố đã giải thích cho nhân vật "tôi" rằng nụ cười của "tôi" rất đẹp và độc đáo. Bố "tôi" cho biết rằng mỗi đứa trẻ đều có điều kì lạ riêng của mình, và "tôi" cần tự hào với điều đó. Bố cũng khuyên "tôi" quan sát xung quanh để hiểu thêm về những điều bí mật của mọi người.

4. Nhân vật "tôi" đã nói với cô giáo rằng mũi cô rất hồng và có mắt to khi trợn. "Tôi" cho rằng đó là một điều bí mật và nhắc cô giữ kín.

5. Người bố trong đoạn trích là một người yêu thương và quan tâm đến "tôi". Bố đã giúp "tôi" hiểu và tự tin hơn về bản thân mình.

6. Bài học mà ta có thể rút ra từ đoạn trích là cần tự tin và tự yêu thương bản thân, không ngần ngại với khuyết điểm mình có, và hãy tìm hiểu và trân trọng những điều độc đáo và bí mật của mỗi người.

7. a. số từ "một" chỉ số lượng ít, b. số từ "hai" chỉ số lượng

8. a. "Những" chỉ ý nghĩa tập hợp hoặc phân phối, b. "Có" chỉ sự tiếp diễn

9. a. "Không" chỉ sự phủ định, b. "Rất" chỉ mức độ, c. "Sẽ" chỉ khả năng, d. "Hãy" chỉ cầu khiến.
Bình luận (3)

Hoàng thị minh thuỳ

3. Người bố giải thích cho nhân vật 'tôi' rằng nụ cười của mình đẹp và khác biệt, cũng như khuyến khích nhìn nhận những điều kì lạ ở mỗi người, đồng thời chia sẻ về giữ bí mật để giữ tinh thần lạc quan và tự tin.

Trả lời.

Phạm thu hà

2. Nhân vật 'tôi' rất đau khổ và không dám cười nữa vì bị bạn bè trêu chọc về cái răng khểnh của mình, dẫn đến tự ti và không muốn bị nhận xét tiêu cực hơn.

Trả lời.

Nguyễn Thị Khánh Linh

1. Câu chuyện trong đoạn trích được kể bằng lời của người kể chuyện ngôi thứ nhất.

Trả lời.
Nhấn vào đây để đánh giá
Thông tin người gửi
0.07175 sec| 2195.32 kb