Câu 4.Ở đoạn văn đầu tiên, tác giả đề cập đến sự phân biệt "đế" và "vương" trong xã hội phong...
Câu hỏi:
Câu 4. Ở đoạn văn đầu tiên, tác giả đề cập đến sự phân biệt "đế" và "vương" trong xã hội phong kiến Trung Hoa nhằm mục đích gì?
Câu trả lời:
Người trả lời: GV. Đỗ Đăng Huy
Cách làm:1. Đọc kỹ đoạn văn đầu tiên để hiểu rõ nội dung và mục đích của tác giả.2. Phân tích các từ "đế" và "vương" để tìm hiểu ý nghĩa và tác dụng của sự phân biệt này trong xã hội phong kiến Trung Hoa.3. Liên kết với câu thơ "Nam quốc sơn hà Nam đế cư" để xác định mục đích tác giả đề cập đến sự phân biệt này là gì.Câu trả lời: Tác giả đề cập đến sự phân biệt "đế" và "vương" trong xã hội phong kiến Trung Hoa nhằm làm rõ chữ "đế" trong câu thơ "Nam quốc sơn hà Nam đế cư", giúp người đọc hiểu được ý thực tự chủ và sự khẳng định chủ quyền đất nước trong câu thơ đầu cũng như toàn bài thơ Nam quốc sơn hà.
Câu hỏi liên quan:
- SAU KHI ĐỌCCâu 1.Xác định hệ thống luận điểm, lí lẽ, bằng chứng của văn bản trên dựa vào bảng...
- Văn bản trênCâu 2.được viết ra nhằm mục đích gì? Tác giả đã thể hiện quan điểm như thế...
- Câu 3.Các luận điểm trong văn bản được sắp xếp theo trình tự nào? Cách sắp xếp ấy có tác dụng...
- Câu 5.Tác giả cho rằng bài thơNam quốc sơn hà"xứng đáng được coi là bản tuyên...
- PHẦN THAM KHẢO MỞ RỘNGCâu 1.Giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của văn bản Nam quốc sơn...
- Câu 2.Nội dung chính của văn bản Nam quốc sơn hà?
- Câu hỏi 3:Tìm hiểu về tác giả, tác phẩm, bố cục bài Nam quốc sơn hà
- Câu 5. Việc phân tích cách nói "định phận tại thiên thư" nhằm chứng minh cho luận điểm nào?
- Câu 6.Qua văn bảnNam quốc sơn hà - Bài thơ thần khẳng định chân lí độc lập của đất nước...
Tác giả cũng có thể muốn thể hiện thông điệp về sự bất ổn và căng thẳng trong hệ thống quyền lực tại xã hội phong kiến Trung Hoa, với việc phân chia rõ ràng giữa quyền lực của vị hoàng đế và các vương phủ có thể góp phần vào hoàn cảnh phức tạp của xã hội thời đó.
Mục đích của việc đề cập đến sự phân biệt 'đế' và 'vương' là để làm nổi bật sự khác biệt giữa quyền lực tối cao thuộc về vị hoàng đế và quyền lực tại các vương phủ được cấp phép và kiểm soát bởi đế chế, từ đó thể hiện sự đa dạng và phức tạp trong cấu trúc xã hội Trung Hoa.
Tác giả đề cập đến sự phân biệt 'đế' và 'vương' trong xã hội phong kiến Trung Hoa nhằm nhấn mạnh sự chênh lệch về quyền lực và địa vị xã hội giữa vị hoàng đế và các vương phủ, đồng thời nhấn mạnh sự không thống nhất trong hệ thống quyền lực.