Chỉ ra từ ngữ địa phương và tác dụng của việc sử dụng những từ ngữ đó trong các trường hợp sau:
a. Ai đi vô nơi đây
Xin dừng chân xứ Nghệ.
(Huy Cận, Ai vô xứ Nghệ)
b. Đến bờ ni anh bảo:
- “Ruộng mình quên cày xáo
Nên lúa chín không đều
Nhớ lấy để mùa sau
Nhà cố làm cho tốt”.
(Trần Hữu Thung, Thăm lúa)
c. Chừ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãy
Hãy bay lên! Sông núi của ta rồi!
(Tố Hữu, Huế tháng Tám)
d. – Nói như cậu thì… còn chi là Huế!
(Hoàng Phủ Ngọc Tường, Chuyện cơm hến)
e. Má, tánh lo xa. Chứ gió chướng vào mùa thì lúa cũng vừa chín tới, hi vọng rực lên theo màu lúa.
(Nguyễn Ngọc Tư, Trở gió)
Mình đang cần một chút sự tư vấn từ các Bạn. Có ai có thể dành chút thời gian cứu nguy giúp mình không ạ?
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 8
Câu hỏi Lớp 8
Bạn muốn hỏi điều gì?
Để giải câu hỏi trên, bạn có thể làm như sau:1. Xác định từ ngữ địa phương trong mỗi đoạn văn: - a. Xứ Nghệ- b. Bờ ní, Ruộng, Lúa, Nhà cố- c. Huế, sông núi- d. Huế- e. lúa, mùa thì, rực, màu lúa2. Tìm hiểu từ ngữ địa phương đó có ý nghĩa gì trong bài văn, ta có thể nhận biết đây là những từ ngữ thường xuất hiện trong văn học dân gian, truyện cổ tích hoặc trong thơ ca của những người nổi tiếng, giúp tạo nên bản sắc văn hóa địa phương.Ví dụ:- Từ “Xứ Nghệ” trong đoạn thơ thứ a tạo nên hình ảnh một vùng quê đẹp, hiền hòa và mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc.- Từ “Ruộng, lúa” trong đoạn thơ thứ b giúp tạo nên hình ảnh của cuộc sống nông dân, thể hiện sự chăm chỉ, can đảm và hy vọng trong cuộc sống.- Từ “Huế” trong đoạn thơ thứ c tạo nên một không gian bí ẩn và lãng mạn, gợi nhắc đến quá khứ lẫy lừng của đế chế Nguyễn.- Từ “Lúa, mùa thì, rực, màu lúa” trong đoạn thơ thứ e tạo nên hình ảnh hứng thú, màu sắc, nét đẹp tự nhiên của quê hương.Như vậy, việc sử dụng từ ngữ địa phương giúp tạo nên sắc thái, bản sắc văn hóa độc đáo và giúp truyền đạt thông điệp của tác giả một cách rõ ràng và sinh động.
Trong câu e, từ ngữ 'lúa' sử dụng để thể hiện vẻ đẹp tự nhiên, sự phong phú của đất đai Việt Nam. Việc sử dụng từ ngữ này giúp tác giả tạo ra một hình ảnh sinh động về cuộc sống và nghề nghiệp của người dân nông thôn.
Trong câu d, từ ngữ điệu phương 'Huế' mang đặc điểm văn hóa, địa lý riêng biệt. Việc sử dụng từ ngữ này giúp tác giả tạo ra một bức tranh nét văn hóa đặc sắc của địa phương đó.
Câu c sử dụng từ ngữ 'Huế' và 'sông núi' để tạo nên bức tranh văn hóa, địa lý rõ ràng. Việc sử dụng từ ngữ này giúp tác giả thể hiện tình cảm, sự gắn bó mạnh mẽ với quê hương.
Trong câu b, từ ngữ điệu phương là 'bờ', 'ruộng', 'lúa'. Việc sử dụng từ ngữ này giúp tạo ra bức tranh hình ảnh sống động, minh họa cho cảnh đời sống quê hương, màu sắc văn hoá dân tộc Việt Nam.