bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa cách gieo vần là vần chân hay vần lưng ak?
Trời ơi, mình hoàn toàn mắc kẹt! Ai đó có thể cứu mình khỏi tình thế này bằng cách chỉ cho mình cách trả lời câu hỏi này được không ạ? Thanks mọi người
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 7
Câu hỏi Lớp 7
Bạn muốn hỏi điều gì?
Để xác định liệu bài thơ "Mưa" của Trần Đăng Khoa cách gieo vần là vần chân hay vần lưng, bạn cần đọc kỹ bài thơ và tìm hiểu cấu trúc vần của từng câu thơ. Sau đó, bạn có thể thực hiện các bước sau để xác định vần chân và vần lưng:1. Đầu tiên, phân tích cấu trúc vần của từng câu thơ trong bài thơ "Mưa".2. Xác định vị trí những từ có vần chân và vần lưng trong mỗi câu thơ.3. So sánh vần chân và vần lưng để xác định cách gieo vần của bài thơ.Sau khi phân tích cẩn thận, bạn sẽ có câu trả lời cho câu hỏi: bài thơ "Mưa" của Trần Đăng Khoa cách gieo vần là vần chân hay vần lưng.Lưu ý: Đây là hướng dẫn để bạn tự tìm hiểu và trả lời câu hỏi, không phải viết về nội dung của bài thơ. Hãy tập trung vào việc xác định cách làm và câu trả lời cho câu hỏi mà bạn đã đề ra.
Để xác định cách gieo vần của bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, bạn cần phải phân tích vần chân và vần lưng của từng câu trong bài thơ. Vần chân là vần âm cuối cùng của mỗi câu, còn vần lưng là vần ở giữa câu.Cách 1: Đối với mỗi câu trong bài thơ, bạn đọc từng câu và xác định vần chân và vần lưng của câu đó.Cách 2: Xem xét cấu trúc vần của toàn bộ bài thơ, nếu hầu hết các câu đều có vần ở vế sau (vần chân), thì bài thơ sử dụng cách gieo vần vần chân. Ngược lại, nếu các câu có vần ở giữa (vần lưng) nhiều hơn, thì bài thơ sử dụng cách gieo vần vần lưng.Với cách làm trên, bạn sẽ có câu trả lời cho câu hỏi trên. Nếu có thể, bạn cũng có thể trực tiếp viết ra câu trả lời sau khi phân tích cách gieo vần của bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa.
Do đó, bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa được biết đến với cách gieo vần theo vần chân, tạo nên sự hài hòa và cảm xúc cho người đọc.
Vần lưng là cách ghép vần theo từng dòng thơ, không tạo ra sự nhấn nhá và rythm như vần chân.
Vần chân là cách ghép vần theo từng chân thơ, tạo nên sự nhấn nhá và rythm trong bài thơ.